Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 11, 2018

Mối tình của chúng mình đã chẳng thể có một kết thúc viên mãn như mình từng mơ...!

        Ngày chúng mình lựa chọn đi hai con đường riêng, cũng là ngày em biết mối tình của mình đã chẳng thể có một kết thúc viên mãn như mình từng mơ.         Mối tình của chúng mình đã từng có biết bao người mơ ước, ghen tỵ. Đến bây giờ nghĩ lại em cũng không hiểu sao ngày đó em yêu anh, sao ngày đó em lại cố chấp đến vậy, một mực bên anh chẳng rời, mặc kệ người ta bảo em ngu ngốc. Nhưng em chưa từng hối hận, chỉ là nếu em của bây giờ sẽ không hành động một cách điên cuồng như vậy.          Mối tình của chúng mình chẳng có những cuộc đi chơi xa, chẳng có những quán xá xa hoa, hào nhoáng, chỉ là những lần quanh quẩn trong bữa cơm nhà, ở bên gia đình kể những câu chuyện thường ngày, hay chỉ là những lần em nổi hứng làm đủ món quái dị cho anh ăn. Ngày đó anh chiều em lắm, em nói gì anh cũng nghe theo, chẳng để em phải buồn. Em muốn ăn gì, anh sẵn sàng chạy một quãng đường dài để đưa đến cho em. Mẹ em vẫn ...

Viết cho ngày cuối cùng của tuổi 19!

        Tuổi 19 đi qua, tôi đã làm được gì và chưa làm được gì?         19 tuổi, tôi buông bỏ một mối tình sâu đậm. Cứ ngỡ rằng tôi sẽ gục ngã, vậy mà lòng lại nhẹ nhàng đến kì lạ. Rồi một ngày chẳng còn yêu chẳng còn nhớ. Để rồi giờ đây tôi có thể mỉm cười nhớ lại kỉ niệm cũ, có thể thoải mái đối diện với người ấy như người thân trong gia đình.          19 tuổi, tôi muốn gửi lời xin lỗi đến một người, một người đã ra đi mãi...         19 tuổi cũng là năm cuộc đời tôi rẽ sang trang mới. Tôi đã chẳng thể thực hiện được ước mơ của mình mà phải lựa chọn một con đường khác. Những ngày kinh hoàng ấy tôi vẫn còn nhớ, là ngày sức khỏe tôi xấu đi cùng với tâm lí không ổn định. Tôi tự nhốt mình trong căn phòng kín và có ý nghĩ muốn chết đi. Nhưng có một người nói với tôi rằng tôi hãy mạnh mẽ như tôi đã từng, đừng để bệnh tật, cuộc sống làm tôi gục ngã, tôi phải vì mẹ, chỉ cần tôi t...