Có phải là quá muộn không anh...?
Bầu trời đã chẳng còn xanh trong
#An Tường
Nắng đã tắt đổ trên vòm mái đỏ
Và tình em cũng chẳng còn là ngày đó
Vẫn in hoài giữ mãi bóng hình anh.
Có phải là quá muộn không anh?
Ngày em còn là cô gái nhỏ
Với trái tim hết lòng hết dạ
Nhớ mãi một người cộng một cái tên
Ngày mà em chẳng cần biết thiệt hơn
Chẳng cần biết yêu anh là sai là đúng
Lại là ngày anh bỏ lỡ mà đi.
Có phải là quá muộn không anh?
Trái tim em đã thôi biết thương biết nhớ
Đã chẳng còn biết chờ đợi vì anh
Em chẳng còn là cô gái mỏng manh
Chỉ mơ về những điều chẳng bao giờ có thực
Về một tình yêu chung thủy mãi chẳng rời
Về một người đàn ông yêu mỗi em là đủ.
Có phải là quá muộn không anh
Anh bảo rằng hay là mình tiếp tục
Nhưng anh ơi,
Trái tim em đã chẳng còn loạn nhịp
Vì anh.
#An Tường
Em đã từng là cô gái xem anh là cả thế giới của mình. Em đã nhiều lần dặn lòng chờ thêm chút nữa thôi, thứ tha thêm lần này nữa thôi. Nhưng anh ơi, đâu ai chờ đợi mãi một người, đau quá thì phải tự buông mà thôi...!
Nhận xét
Đăng nhận xét